Nội dung:

 

IM VẮNG


“…Trời đã sang đông, thôi anh xin làm im vắng, cố quên rằng ta đã xa nhau. Đếm thu buồn ngày qua trong đớn đau….Cùng tháng năm mây thu trôi lững thững ngang trời, biết bao giờ thôi phiêu lãng dứt tiếng mưa ngâu, em có nghe chăng bản tình ca mà anh đã hát cho em nghe”.Chẳng biết có phải trên là một đoạn trong một nhạc phẩm bất hủ của nhạc sỹ Ngô Thụy Miên chăng mà dư âm của nó cứ mãi lắng đọng trong trái tim cũng như ký ức những người tuy rằng là quan hệ ruột thịt nhưng lại trót lỡ yêu nhau một cách mù quáng, điên cuồng. Đến câu chuyện Im vắng này, chúng ta sẽ tạm thời ngừng đề cập đến nhân vật Nguyễn Hùng Lợi nữa để nói về một người bạn thân học chung cùng nó năm lớp Mười tên là Trần văn Hùng ; cũng như nó sau khi được lên lớp Mười một, Hùng đã nghỉ học do hoàn cảnh gia đình thực sự khó khăn
Đọc thêm »

Bạn Đã Xem Chưa?

Xem thêm